My Journal

Kagawa 2017/09/03

Khi đi anh nhớ quê nhà, 

Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương….

Có những điều ta không để ý và cho đó là bình thường, nhưng đến khi xa nhà, những việc nhỏ nhặt đó lại mang trong mình một cái chất quê hương mà ta không ngờ được.

Nó nhẹ nhàng, nó mời gọi, nó làm cho ta nhiều khi thổn thức, như trong “Tiếng gọi con tàu” của Chế Lan Viên:

Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở,

Khi ta đi, đất đã hoá tâm hồn.

Saigon,

Cái từ thân thương đó ăn sâu vào tâm trí 27 năm rồi, những góc hẻm, những chiếc xe đẩy, những quán ăn lề đường, những con đường đã đi đi về về hàng nghìn lần… tất cả làm nên hình ảnh Saigon thân thương.

Có nhiều lúc thật sự sẵn sàng đánh đổi tất cả chỉ để trở về nơi đó, về bên những người yêu thương, nhưng lại vẫn muốn ra đi để thấy được thế giới rộng lớn như thế nào…

– 2017/09/03 21:59

Kagawa, Japan

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *