Nhiều lúc tôi muốn hét thật to, la thật to, chửi thật to.
Chửi cuộc đời như Chí Phèo từng chửi.
Người đi xa mất rồi mới biết được ta yêu người đến chừng nào.
Cám ơn em vì tất cả.
Cám ơn em vì những gì em đã đem đến cho cuộc đời anh.
Cám ơn em vì anh đã có những kỷ niệm đẹp.
Anh vẫn còn nhớ những câu nói khi cùng nhau. Những lời hứa hẹn nói ra rất dễ dàng.
Dù rằng đến cuối cùng, chúng ta lại quên mất những lời hứa khi xưa đó.
Anh yêu em, rất yêu em, yêu em bây giờ và mãi mãi.
Anh nhớ những khi chúng ta bên nhau cùng mơ đến tương lai với ngôi nhà yên bình hạnh phúc của đôi ta.
Anh nhớ đến những lúc cùng nhau ta tâm sự những chuyện vui buồn.
Anh nhớ đến những chuyến đi với những cử chỉ vụng trộm chỉ vì sợ người ngoài thấy được.
Anh nhớ đến những lần bên nhau với vòng tay hạnh phúc.
Anh tiếc cho cặp nhẫn cùng đôi giờ đã lẻ bóng.
Anh tiếc cho 2 chiếc áo mà em háo hức cùng thiết kế cho nhau để rồi chưa được mặc cùng nhau lần nào đã phải xếp lại như kỷ niệm nằm trong góc tủ.
Anh nhớ đến tất cả những gì em đã làm cho anh và vì anh
Những lời trách móc làm anh hờn giận khi anh về nhà trễ.
Những tin nhắn lo lắng hỏi han khi anh không có mặt đúng giờ.
…
Nhưng tất cả, bây giờ có lẽ đã là quá khứ…
Em à, anh cũng muốn níu kéo lắm chứ.
Em à, anh cũng muốn giữ em cho riêng mình lắm chứ.
Nhưng để làm gì khi tình cảm đã phai nhạt.
Níu kéo có chăng sẽ đem đến hạnh phúc.
Anh muốn em trở về bên anh
Anh muốn em ở cạnh bên anh
Anh muốn em mãi mãi là của anh
Anh muốn em suốt cuộc đời vẫn là em yêu dấu của anh
Nhưng thời gian không quay trở lại,
Cái gì đã qua thì mãi mãi qua đi,
Liệu có chăng trở về được như lúc đầu,
Khi tình cảm còn ngây thơ chân thật.
Anh biết rằng có lẽ em sẽ không đọc được những dòng này,
Hãy tha thứ cho anh tất cả nhé,
Những điều anh đã làm tổn thương em,
Người anh yêu ạ.
Anh như đứa trẻ dù đã lớn,
Ích kỷ, mong muốn được tình yêu và sự quan tâm.
Anh biết có nhiều lúc làm em rất buồn.
Nhưng hãy tha thứ cho anh người nhé.
Anh đã yêu em hết cả trái tim này,
Thì dù mưa sa hay bão táp,
Mãi mãi anh vẫn yêu em như vậy.
Mãi mãi cho đến khi anh chết.
Bóng hình em đã in sâu vào tâm khảm,
Liệu có cách nào để anh quên em?
Anh muốn vươn tay ra níu em lại
ôm em trong vòng tay này,
nhưng sau anh cảm thấy bất lực,
Không biết làm gì ngoài việc nhìn em bước đi.